Monday, June 15, 2009

Đi chợ phiên lớn nhất thế giới


Một ngày thong dong không vướng bận cùng tấm bản đồ trên tay và một số bí quyết lẫn “nghệ thuật” là những thứ bạn cần có khi đến với Jatujak.

Jatujak (hay Chatuchak, J.J) là chợ lớn nhất Thái Lan và là chợ phiên cuối tuần lớn nhất thế giới. Tọa lạc trên nền đất có diện tích mới nghe đã thấy… mỏi chân – 14 hécta cùng 4 mặt đường bao quanh, Jatujak có 27 khu phân loại theo các nhóm hàng với 15.000 sạp quầy, đón 200.000 đến 300.000 khách mỗi ngày. Cổng chính của chợ nằm ở đường Kamphaeng Phet 2 (thủ đô Bangkok) nơi mà bạn chỉ mất 5 phút đi bộ từ trạm ga điện trên không Mo Chit.

Coi chừng lạc!

Đừng bao giờ có ý định đi mua sắm trong chợ Jatujak cùng với một nhóm trên 5 người, nếu không muốn trước sau gì cũng lạc hết ít nhất… một nửa! Lượng hàng hóa khổng lồ vô cùng đa dạng, phong phú với giá cả phải chăng sẽ quyến rũ mỗi người đi theo một tiếng gọi riêng. Khoảng 2-3 người cho một chuyến đi chợ Jatujak là ổn nhất và đi một mình cũng không phải là giải pháp hay, nhất là khi bạn lần đầu tiên bước chân vào chốn “mê cung” này. Giữa quá nhiều lựa chọn được bày ra trước mặt, bạn cần một người gật đầu - lắc đầu cùng bạn và có thể sẽ ngăn chặn bạn kịp thời trước khi rơi vào cơn lốc mua sắm mang tên Jatujak!

Xuất phát từ ý tưởng về một khu chợ trời ở mỗi tỉnh thành của một vị thủ tướng quá cố, sau vài lần đổi tên và địa điểm, Jatujak chính thức khai trương năm 1982 và nay được coi là nơi tập trung tất cả những gì được phép mua và bán ở trên đời: từ đồ trang trí nội thất, đồ thời trang, đồ thủ công, tạo tác, đồ sưu tập, văn hóa phẩm cho đến thú nuôi, hoa cỏ, trái cây, thực phẩm…, có lẽ chỉ còn thiếu bất động sản và cổ phiếu! Hầu hết các cửa hàng mở từ 8 giờ sáng đến 6 giờ chiều thứ 7 và chủ nhật hằng tuần, sẽ có những quầy mở cửa trễ khoảng 9-10 giờ và đóng cửa sớm một chút khi nắng vừa tắt. Ngày thứ 6 là ngày bán sỉ, và từ 7 đến 18 giờ thứ 4 – 5 khu vực bán cây cỏ, hoa hòe, đồ làm vườn sẽ làm việc “tăng ca” phục vụ khách.

Sự chuyên nghiệp trong xây dựng và quản lý chợ là một ấn tượng lớn, thậm chí với người viết còn lớn hơn cả sự phong phú của hàng hóa tại đây. Khi đi vào cổng số 1, bạn đừng quên ghé quầy thông tin (Information Center) để nhận tấm bản đồ Jatujak kèm với một lời nhắn “Coi chừng móc túi” từ anh nhân viên thân thiện. Ngay bên cạnh đó nằm trong khuôn viên chợ là một đồn cảnh sát, 2 trạm ATM, 3 trạm điện thoại công cộng, một bưu điện, chi nhánh một số ngân hàng và một trạm y tế, chưa kể đến nhà vệ sinh, các quầy rút tiền và các pốt điện thoại nằm rải rác khắp những khu còn lại. Cứ 2 tháng 1 lần, hơn 30.000 brochure và bản đồ của chợ sẽ được trao trực tiếp đến khách hàng cung cấp tất cả thông tin về chợ, các mặt hàng, các dịch vụ giúp khách mua sắm trong “mê cung” một cách dễ dàng nhất.

“Nghệ thuật” đi chợ

Có mặt tại Jatujak từ 9 giờ sáng, sau khi lên xe điện trên không và chọn Mo Chit là trạm dừng –cách tốt nhất để đến Jatujak, tôi đi theo dòng người đông đúc, nhộn nhịp qua cây cầu vượt xuống con đường nhiều hàng rong, đi dọc theo hàng rào công viên, và biết rằng chỉ cần theo đám đông này, chắc chắn sẽ tới chợ!

Năng lượng, thời gian, một đôi giày mềm, sandal nhẹ nhàng hay dép lê tung tăng, một bộ trang phục thoải mái là những gì căn bản để chuẩn bị cho công cuộc đi chợ này. Nên đi càng sớm càng tốt trước khi nắng lên và chợ trở nên đông đúc ồn ào. Khi đi chợ, hãy để những vật có giá trị ở nhà, thậm chí không cần đến một chiếc túi xách, tất cả những gì bạn cần là tiền đã bỏ vào túi quần và đôi tay đủ mạnh khỏe để xách đồ.

Giá cả ở Jatujak nhìn chung rẻ hơn ở các trung tâm thương mại và các chợ khác tại Bangkok. Nhiều cửa hàng ở khu vực trung tâm thành phố đều có quầy ở đây, bán cùng một thứ nhưng giá trong Jatujak lại thấp hơn một tẹo. Khi trả giá, bạn có thể bắt đầu từ 50% so với mức giá mà người bán hàng đề nghị. Ở Thái nói chung và ở Jatujak nói riêng, cuộc trả giá diễn ra nhanh chóng, gần như chỉ trong 2 câu. Tôi trả 70 baht cho một chiếc áo được nói giá 150 baht, người bán hàng đưa ra mức thứ 2 là 80 baht, đó sẽ là giá cuối cùng, mọi sự kỳ kèo thêm bớt sau đó từ người mua hầu như không hiệu quả. Thái độ thân thiện, nụ cười luôn dành cho khách ngay cả khi cuộc mua bán bất thành là điều đáng kể. Bạn nên chuẩn bị một lượng tiền mặt kha khá, vì không nhiều sạp chấp nhận giao dịch qua credit card. Nếu thấy thích đồ ở một sạp nào đó thì nên mua tại sạp đó, đừng nghĩ đến việc để dành sang sạp khác vì nguy cơ không tìm thấy cái thứ 2 giống như vậy là rất cao. Tại Jatujak, sự “đụng hàng” giữa các sạp là gần như không có.

Nếu bạn là người mở hàng thì cần trả giá khéo một chút, trả xong thì phải mua nếu không người bán sẽ rất không vui. Nếu bạn đi mà không mua gì, họ sẽ đóng cửa hàng và mở lại. Khi cuộc giao dịch đầu tiên thành công, suôn sẻ, họ sẽ rất hạnh phúc và dùng tiền của bạn vỗ vào những món hàng đang bày rồi hô “heng heng heng heng”, nghĩa là “may mắn may mắn” – một lời chúc dành cho cả họ và khách. Thường thì khi bạn là người mở hàng, họ sẽ đưa ra một cái giá hợp lý để mong cuộc giao dịch được suôn sẻ.

Đồ ăn trong chợ cũng “bát ngát” như là hàng hóa ở đây vậy. Đây là dịp tốt để bạn nghỉ chân một chút, thưởng thức ẩm thực của Thái rồi sau đó lại lên đường tiếp tục “tấn công” sang các hàng khác, khi mệt lại ghé vào đâu đó ngồi nhâm nhi một ít… bò cạp, cóc nhái được chiên kỹ và nêm gia vị rất đậm, hay những xiên thịt nướng, xúc xích, cá viên chiên la liệt, uống thêm một lon bia ướp lạnh giải khát tuyệt hảo trong không gian nóng nực. Bên cạnh đó, các quầy dừa nướng, sương sa hay chè Thái, trái cây ngâm cũng là những “trạm dừng” lý tưởng. Khi bao tử bắt đầu reo có thể dùng món Tom Yum Kun cay chảy nước mắt.

Một điều cực kỳ quan trọng, trong chợ Jatujak bạn không được phép hút thuốc. Lệnh cấm này có hiệu lực từ ngày 31.5.2008. Bất kỳ ai vi phạm sẽ bị phạt 2.000 baht, trong khi người bán hàng nếu không ngăn chặn được người hút thuốc trong khu vực quầy của họ sẽ bị phạt 20.000 baht. Tuy nhiên, vẫn có 2 chỗ trong chợ được cho phép hút thuốc là: gần cổng số 1 giữa quầy thông tin và toilet số 1, gần cổng số 2 trong khu số 7 bên cạnh toilet số 2. Đây là kết quả của chiến dịch “Không hút thuốc nơi công cộng” nhằm giúp tạo ra một không gian mua sắm an toàn, khỏe mạnh cho tất cả mọi người tại Thái Lan.

Bài & ảnh: PHƯƠNG AN
(Thanh Niên Tuần san số 113, ngày 18.6.2008)

Cứ đi theo dòng người bên phải dọc hàng rào công viên, bạn sẽ được dẫn đến chợ


Hôm ấy chợ không quá đông người


Ăn hàng




Tháp đồng hồ nằm ở vị trí trung tâm chợ


* Many thanks to Dao (Saigon Travel - 126 Sương Nguyệt Ánh, Dis 1, HCMc)
for accompanying me on this trip

Friday, June 12, 2009

Đêm ở phố đèn đỏ Patpong


“Phố đèn đỏ” là cách mà cả thế giới này gọi Patpong - nơi khách du lịch được khuyến cáo: “Đến thủ đô Thái Lan mà không ghé Patpong thì coi như chưa hề biết Bangkok!”.

11 giờ đêm ở Patpong, mọi thứ vẫn chuyển động không ngừng, cuộc sống dường như không cần có khoảng lặng, ngày hôm nay không cần phải kết thúc thì ngày mai mới đến, những bảng hiệu vẫn sáng rực ánh đèn chớp nháy đủ màu, những dòng người đủ màu da vẫn tấp nập len vào nhau trên con đường nhỏ, những cô gái mang thanh xuân của mình đốt trên bục nhảy lộ thiên, những cậu trai khuôn mặt còn măng sữa tụm năm tụm ba rôm rả cười đùa trước cửa quán, những bí mật đằng sau mỗi cánh cửa khép hờ, những tiếng rao chào mời, những níu tay chèo kéo vẫn nhiệt thành như thể ai cũng là người đầu tiên...

Trong bản đồ ngành “công nghệ tình dục” ở Bangkok, Patpong là dấu chấm đậm nét nhất. Nằm trên một miếng đất rộng khoảng 1,4ha thuộc khu vực thương mại sầm uất của thủ đô, Patpong bao gồm những con đường nhỏ nằm giữa 2 đường lớn song song Silom và Surawong, tập trung hơn 100 quán bar, tiệm massage, karaoke... và một khu chợ đêm hút khách du lịch với những mặt hàng lưu niệm đa dạng.

Không giống như những phố đèn đỏ khác ở Bangkok hầu như chỉ thấy đàn ông ra vào, Patpong có một lượng lớn khách đủ mọi giới tính và đủ mọi quốc tịch, ở đó có những đôi lứa nắm tay nhau dạo chơi, có những cô gái một mình đi tìm trải nghiệm mới, có những “ladyboy” tay phì phèo điếu thuốc đánh mắt với bất kể đàn ông nào ngang qua, có những thanh niên lưng còn vác ba lô lơn tơn đi không chủ đích và thậm chí có cả những đứa trẻ ngơ ngáo lạc giữa dòng người này…

Dừng lại trước một quán bar không chèo kéo, theo chân 2 chàng trai có gương mặt và dáng vóc đẹp như người mẫu, mặc áo thun trắng ôm sát người và quấn xà-rông gợi cảm, chúng tôi bước vào bên trong quán. Một hàng các chàng trai như thế đứng dọc lối đi vào, họ nở nụ cười thân thiện và chỉ dẫn khách đến chỗ ngồi của mình. Ánh sáng của quán đủ để không phải dò dẫm từng bước một, không gian và ghế ngồi được xếp đặt dễ chịu. Số phụ nữ trong bar đếm được trên đầu ngón tay xen lẫn giữa hơn 50 vị khách khác, đa số là gay. Âm nhạc nổi lên, một tiết mục mới bắt đầu, ánh sáng quét chuyên nghiệp và âm thanh sống động như trên một sân khấu ca nhạc thực sự, các vũ công nam bước ra, nhảy múa trên nền nhạc được phối rất hiệu quả, không gian nóng dần với các màn trình diễn phong phú, liên tục thay đổi, được dàn dựng bài bản, đầy màu sắc và hết sức sinh động. Người đàn ông nước ngoài ngồi một mình ở bàn bên cạnh đang thì thầm to nhỏ với cậu nhân viên phục vụ, họ che miệng cười và khi các tiết mục ca múa nhạc hấp dẫn đến bất ngờ ở đây tạm ngừng để giải lao, tôi không còn nhìn thấy họ nữa...

Phần nhiều bar ở Patpong thuộc vào loại “Go-go bar”, một khái niệm dùng để chỉ các sàn nhảy, quán bar mà trong đó các vũ công được gọi là “Go-go dancer” thường để ngực trần hoặc hoàn toàn nude. Ở đó, vũ công đôi khi cũng kiêm luôn nhiệm vụ chạy bàn, đều sẵn sàng được trả tiền để đi với khách “tăng 2”. Những quán bar nằm trên lầu thường trình diễn sex show bất hợp pháp, hay xảy ra cãi vã do hóa đơn tính tiền của khách luôn bị khống. Họ thường cử người đứng ở dưới đường để chèo kéo khách bằng những cái giá tưởng như rất phải chăng do chưa kèm phụ thu. Nếu đã lỡ dại bước vào, vẫn còn một giải pháp. Hãy bình tĩnh trả tiền theo hóa đơn, sau đó mang hóa đơn đến trụ sở Cảnh sát Du lịch ở cuối đường Patpong. Cảnh sát sẽ đi cùng khách đến bar và giúp lấy lại số tiền phụ thu vô lý đó. Tuy nhiên, để tránh những phiền hà không đáng có và làm mất thời gian cho một đêm khám phá Patpong, thì bạn nên ghi nhớ 3 bài học truyền miệng dành cho du khách: Một là cẩn thận cái túi của mình, hai là đừng vội bước lên lầu, và ba là đừng đi theo những người phe vé. Những bar có tiếng và uy tín ở đây có thể kể đến các bar thuộc tập đoàn King như King’s Castle, King’s Garden, King’s Corner, Queen's Castle, Pussy Galore, hay Jupiter, Firecat...

Xét về khía cạnh du lịch, vì sao một khu chợ cũ như Patpong lại thành công? Thử đưa ra những lý do như sau: giá cả phải chăng, phục vụ tốt, các cô gái thân thiện, nhiều bar và nhiều lựa chọn, không gian âm nhạc quá đỉnh, sân khấu trình diễn lôi cuốn, và không chỉ hấp dẫn bởi một thế giới về đêm, Patpong còn có những nhà hàng, quán ăn với phong cách ẩm thực đặc trưng của các nước châu Á, châu Âu, châu Mỹ. Ngày nay, Patpong đang bị cạnh tranh với 2 khu đèn đỏ khác ở Bangkok là Nana Plaza và Soi Cowboy. Tuy nhiên Patpong được đánh giá là một trong những chốn ăn chơi về đêm an toàn và ít tốn kém nhất trên thế giới.

PHƯƠNG AN
(Thanh Niên Tuần San số 125, ngày 10.9.2008)

Một góc phố Patpong với nhiều hàng quán, nổi bật là dịch vụ xăm mình. Tại đây, có thể tìm được những món quà lưu niệm độc đáo.


Bonus: Cái tên Patpong được đặt bởi một gia đình di cư từ Trung Quốc sang và mua khu đất này năm 1946. Lúc đó, đây là vùng kém phát triển nằm ở ngoại ô thành phố. Một con kênh nhỏ và một ngôi nhà gỗ tếch là những gì ít ỏi tồn tại. Con đường Patpong 1 được thi công cùng vài cửa hàng xây lên để cho thuê. Patpong 2 ra đời tương tự và đều thuộc sở hữu của gia đình này. Ngôi nhà gỗ tếch bị hạ, con kênh được lấp để thêm đất cho những cửa hàng mới. Xuất phát của Patpong là như thế, một khu vực buôn bán không hơn không kém, và khi quán bar đầu tiên xuất hiện, Patpong bắt đầu ngả theo một chiều hướng dịch vụ khác. Năm 1968, với hàng loạt câu lạc bộ đêm mọc lên như nấm, Patpong được coi là chỗ “thư giãn” của quân đội. Và cho đến ngày nay thì nó đã trở thành điểm hẹn giải trí, là “thiên đường” về đêm của cả thế giới!


Bản đồ các tụ điểm vui chơi tại Patpong


Đường Silom vào giờ chưa lên đèn

Ảnh: Google

* Many thanks to Dao (Saigon Travel - 126 Sương Nguyệt Ánh, Dis 1, HCMc)
for accompanying me on this trip

Thursday, June 11, 2009

Từ vợ của Tom Cruise đến “Vẻ đẹp Mỹ”



Đằng sau một người đàn ông thành công là bóng dáng của người vợ, nhưng đằng sau một người phụ nữ thành công, thì đó chắc chắn là bản lĩnh của cô ta.

Thành công của Katie Holmes không thể kể bằng những giải thưởng trong số 19 phim ít ỏi mà cô tham gia. Ở trường hợp này, đó là thành công của một nữ diễn viên khi dần tiến lên trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp hiện đại của phụ nữ Mỹ. Tạp chí Glamour tháng 4.2009, với 3 trang bìa là chân dung của Katie Holmes cho ấn bản đặc biệt nhân sinh nhật lần thứ 70 của tờ này, đã gọi cô là “American Icon”.

Trước những thông tin hậu trường phủ kín đời sống của mình, Katie Holmes có một bí quyết nhỏ, đó là “Việc mình, mình làm!”. Trong cuộc phỏng vấn mới nhất trên Glamour, Katie nói: “Phản hồi tốt nhất cho tin đồn là cứ tiếp tục cuộc sống của mình. Tôi hưởng thụ, tôi đóng phim, tôi làm người mẹ và người vợ tốt, tôi tập trung cho những việc đó. Khi bạn làm tốt, ai còn có thể nói gì bạn!”.

Giờ đây, khó ai còn có thể nhận ra một Katie Holmes mong manh và yếu đuối của thời kỳ đầu được biết đến với bộ phim truyền hình ăn khách Ngã rẽ cuộc đời (Dawson’s Creek). Và cũng lâu rồi người ta không cần phải chú thích thêm: Katie Holmes – vợ Tom Cruise. Katie của ngày hôm nay là một phụ nữ đặc biệt, vừa là người phụ nữ tốt của gia đình, vừa là một người đàn bà đẹp của thế giới giải trí, vừa là một biểu tượng thời trang có tính tiên phong, vừa là một diễn viên nghiêm túc với nghề. Cô đòi hỏi và thử thách mình nhiều hơn khi quyết tâm lấn sân sang lĩnh vực sân khấu. “Đó là trải nghiệm tuyệt vời nhất mà tôi có từ trước đến giờ trong nghề nghiệp. Thật tuyệt vời khi mỗi đêm bạn lại sống cùng nhân vật và thấy diễn xuất của mình không lúc nào giống nhau”, Katie nói về vai diễn đầu tiên trên sân khấu Broadway với vở All My Sons đã nhận được những đánh giá tốt từ giới phê bình.

Katie Holmes, sinh năm 1978, mô tả về mình bằng 3 từ: “thẳng thắn, quả quyết và giàu tưởng tượng”. Khi Katie còn nhỏ, cha cô mong muốn cô trở thành bác sĩ, nhưng Katie chỉ yêu đọc, tự nhận không bao giờ cảm thấy cô đơn khi ở trong thư viện hay nhà sách. Trong thời gian quay phần đầu phim Ngã rẽ cuộc đời (1998), Katie và bạn diễn Joshua Jackson yêu nhau nhưng đến phần hai thì cả hai chia tay nhau lặng lẽ. “Đó là mối tình đầu, ngọt ngào, lạ thường và mơ hồ mà tôi luôn trân trọng. Thật may mắn khi đến bây giờ anh ấy vẫn là một trong những người bạn thân nhất của tôi”. Năm 2000, Katie gặp nam diễn viên Chris Klein và đính hôn 3 năm sau đó. Tuy nhiên đến năm 2005, cô và Klein đường ai nấy đi, lại êm đẹp lần nữa.

Vài tuần sau khi chia tay Klein, người ta thấy Katie hẹn hò cùng Tom Cruise. Họ công khai xuất hiện cùng nhau tại lễ trao giải điện ảnh lớn nhất của Ý vào tháng 4.2005. 1 tháng sau, trong talk show của Oprah Winfrey, Tom đầy hứng khởi nhảy phóc lên ghế của Oprah tuyên bố tình yêu của mình dành cho Katie. Sau đó, anh ra hậu trường và nắm tay cô đào mình hạc xương mai lúc này còn đầy bẽn lẽn vào phim trường. Tháng 7.2005, Tom cầu hôn Katie trong một buổi sáng sớm trên đỉnh tháp Eiffel ở Paris và nói với báo giới: “Hôm nay là một ngày tuyệt vời. Tôi đã đính hôn với một phụ nữ tuyệt vời!”. Tháng 11.2006, Katie chính thức trở thành người vợ thứ 3 của Tom Cuise trong một lễ cưới đình đám với sự chung vui của nhiều ngôi sao Hollywood diễn ra tại một tòa lâu đài từ thế kỷ 15 ở Ý, nơi mà họ đi du lịch cùng nhau lần đầu tiên. Tháng 4.2006, đúng 1 năm từ ngày gặp Tom, Katie sinh con gái đầu lòng Suri. Cho đến tháng 9.2006, Suri vẫn chưa xuất hiện trên báo lẫn ngoài đời, điều này dẫn đến tin đồn nghi ngờ về sự tồn tại của một đứa trẻ có tên Suri. Tờ US Weekly giựt tít: “Đứa bé bí ẩn: bạn của họ chưa từng thấy, các buổi chụp hình Suri đều bị hủy, và Katie đang sống ẩn dật”. Tháng 10.2006, bức ảnh đầu tiên về Suri được đăng trên tờ Vanity Fair kèm với tâm sự của Katie: “Chúng tôi không cố gắng giấu giếm điều gì cả. Tôi biết rõ điều gì đang xảy ra, các bạn đang nghĩ gì. Đây là tương lai của tôi, là gia đình tôi và do đó tôi phải cẩn trọng”. Riêng tờ này của Vanity Fair trở thành ấn bản bán chạy thứ nhì trong mọi thời đại với hơn 700.000 bản.

Đến nay, sau 4 năm yêu nhau, Katie tiết lộ lần đầu nhìn thấy Tom trên màn ảnh, cô đã nghĩ mình sẽ lấy anh ta và chưa bao giờ hoài nghi về điều đó. “Tom luôn khiến tôi cảm thấy mình là người đàn bà đẹp nhất thế giới. Tôi yêu cả việc được gọi anh là chồng”.

PHƯƠNG AN
(Thanh Niên Tuần San số 150, 13.3.2009)



Disney Land, tháng 2.2009


Kịch All My Sons


Glamour tháng 4.2009

Khác người kiểu Marc Jacobs


Marc Jacobs làm nhiều người đến với Tuần lễ Thời trang New York 2009 choáng váng khi cho mở màn show của mình sớm 2 phút, hạn chế số phóng viên và người mua hàng với 500 chỗ thay vì 1.500 như mọi lần, đồng thời không dành cho các sao ghế hàng đầu.


Và 3 sự cải cách lớn này của riêng Marc Jacobs dường như lại chính là món quà dành cho những người đến với thời trang bằng tình yêu chân thành nhất. Những tay phóng viên ảnh giờ đây hoàn toàn chú tâm vào tác phẩm của Jacobs thay vì bị phân tâm bởi sự có mặt của những người nổi tiếng vốn thường được phân bố ngồi sát rìa sàn catwalk.

Ở lần ra mắt này, Marc Jacobs “tấn công” người thưởng lãm bằng những độ màu mạnh nhất, bằng những đường cắt kỳ lạ nhất, bằng những bung xòe phá cách không thiết điểm dừng. Người ta thấy vai áo của cầu thủ khúc côn cầu, quần đi ngựa; thấy nhung kết hợp với sa-tanh; thấy vạt áo quá cỡ và váy quả bí tạo thành những đóa loa kèn rực rỡ sống động; thấy hoa văn và sắc màu quyện vào nhau biến đổi như nhìn vào một ống kính vạn hoa; thấy quá khứ và tương lai lẫn trong nhau như hình và bóng, vừa lạ lẫm băng giá như người ngoài trái đất, vừa gần gũi bí ẩn như cô gái đến từ hôm qua.

Mô tả về bộ sưu tập của mình, Marc Jacobs cho đó là sự phản ánh về thập niên 80 khi dấu ấn punk – rock ảnh hưởng đậm nét lên cách ăn mặc của người New York, có phần sắc sảo và ấn tượng hơn phong cách lãng mạn – cổ điển cùng lúc đang thịnh hành trên đường phố London.

PHƯƠNG AN
(Thanh Niên Tuần San số 149, 6.3.2009)














Marc Jacobs

Người đẹp trẻ mãi không già


Trung tuần tháng 2 tại Tuần lễ thời trang New York, có một show diễn đặc biệt với sự góp mặt của 51 nhà thiết kế từ khắp nơi trên thế giới mang đến những bộ trang phục đẹp nhất của họ, nhằm kỷ niệm ngày sinh nhật lần thứ 50 của búp bê Barbie.

Các người mẫu được hóa trang hệt như búp bê Barbie, họ mặc những bộ cánh từ đặc trưng của Barbie cho đến những sáng tạo mới nhất dành cho cô nàng búp bê chưa bao giờ mất đi nét quyến rũ này. Người ta dễ dàng nhận ra bộ áo tắm sọc trắng đen quen thuộc của Barbie hay thú vị trước Barbie trong chiếc đầm đính vàng của nhà tạo mẫu Bob Mackie. Chương trình được chia làm 3 phần: quá khứ, hiện tại và tương lai của Barbie với màu hồng là màu chủ đạo. Tất cả những bộ trang phục lên sàn catwalk trong show này sau đó sẽ được tung ra thị trường theo size của búp bê Barbie.

PHƯƠNG AN
(Thanh Niên Tuần San số 148, 27.2.2009)


Norma Kamali


Tracy Reese


Juicy Couture


Calvin Klein


Bob Mackie


Rosa Cha


Người mẫu Anh Jourdan Dunn trình diễn thiết kế của House of Field


Thiết kế lấy cảm hứng từ quốc kỳ Mỹ của nhà tạo mẫu người Pháp Catherine Malandrino


Mẫu áo tắm sọc trắng đen quen thuộc của Barbie do nhà tạo mẫu Rachel Roy thiết kế

* Vào ngày 16.2.1959, tại hội chợ đồ chơi trẻ em thường niên ở New York, hãng Mattel lần đầu tiên trình làng búp bê Barbie. Từ đó đến nay tuy đã 50 năm trôi qua, nhưng Barbie vẫn trẻ trung, duyên dáng như thuở ban đầu. Tính đến nay, "người đẹp trẻ mãi không già" Barbie đã thay đổi 108 nghề, từng dự thi sắc đẹp, đoạt vương miện hoa hậu, mặc đủ các loại váy áo, xiêm y của các nhà thiết kế lừng danh, trang điểm nhiều kiểu mặt cùng nhiều kiểu tóc. Barbie yêu, lấy chồng rồi ly hôn và lại có bạn trai mới. Cô là hình mẫu đã và đang chinh phục triệu triệu trẻ trên thế giới.


Wednesday, June 10, 2009

Cái kết “đương đại” cho chuyện tình Rihanna?

Rihanna và Chris Brown trong buổi tiệc tiền Grammy tối 7.2, vài giờ trước khi xảy ra vụ xô xát
Ảnh: E!Online



Liệu có quá sớm để nói về một cái kết cho chuyện tình (đã từng rất đẹp) của Rihanna và Chris Brown?

Là 2 ca sĩ trẻ sớm thành công ở thể loại R&B, Rihanna và Chris Brown từ “đôi bạn cùng tiến” trở thành cặp tình nhân đẹp đôi trên thảm đỏ các lễ trao giải âm nhạc. Dù chưa bao giờ công khai thừa nhận mối quan hệ của mình, nhưng Rihanna (21 tuổi) và Chris Brown (20 tuổi) đã cặp kè với nhau ngay từ những ngày đầu gia nhập giới showbiz. Từ năm 2005 đến nay, trong những bức ảnh mà các tay săn tin chụp được, bên cạnh Rihanna luôn có Chris Brown và ngược lại.

Grammy lần thứ 51 – nơi cả Rihanna và Chris Brown đều có tên trong danh sách đề cử và trình diễn – trở thành một dấu mốc cho cuộc tình này. Đêm 8.2.2009, Chris Brown tới đồn cảnh sát để thú nhận về hành vi bạo lực của mình với một phụ nữ. Trước đó, ở Los Angeles có người thấy anh ngồi trong xe cãi nhau với một cô gái không rõ mặt vào khoảng 0 giờ hơn ngày 8.2. Phía cảnh sát cũng nhận được điện thoại khẩn cấp báo cáo về vụ hành hung ngay trên phố này. Khi cảnh sát đến nơi, chỉ còn nạn nhân nằm trong xe, thủ phạm đã lặng lẽ rời khỏi hiện trường. Sự việc diễn ra ngay sau buổi tiệc trước thềm Grammy ở Beverly Hills vào tối 7.2 mà cả Chris Brown cùng bạn gái Rihanna đều tham dự, và với lời xin lỗi từ ban tổ chức về sự vắng mặt không rõ nguyên do của hai ca sĩ này trong đêm trao giải Grammy, người ta không khó để hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rihanna chính là nạn nhân của vụ hành hung mà Chris Brown là thủ phạm.

Vụ việc được tờ New York Daily NewsE!Online tường thuật như sau: khi cả hai đang ngồi trong xe, điện thoại Chris Brown có tin nhắn từ một cô gái nào đó, Rihanna nhận thấy và rất buồn. Họ bắt đầu tranh cãi và cô vùng vằng ném chìa khóa vứt ra cửa xe. Tìm được chìa khóa, Brown trở lại xe và tức giận nắm lấy cổ Rihanna đấm túi bụi vào mặt cô ấy. Khi nữ ca sĩ người Barbados tỉnh lại trong bệnh viện, mắt phải cô bầm đen, hai bên trán sưng vù, mũi và miệng chảy máu, tay đầy vết thâm. Trong thời gian Rihanna nằm viện, Brown có gọi điện cho cô mấy lần nhưng đều bị từ chối. Sự cố này khiến Rihanna phải hủy buổi diễn tại Jakarta (Indonesia) và Kuala Lumpur (Malaysia) cũng như buổi tiệc sinh nhật lần thứ 21 của chính mình vào ngày 20.2.

Người đại diện của Rihanna không bình luận về vụ việc, chỉ đưa ra thông báo hiện tại Rihanna đã khỏe và ổn định. Trong khi đó, sau khi nộp 50.000 USD để được tại ngoại, Chris Brown đã lên tiếng xin lỗi và tỏ ra hết sức hối hận về hành vi của mình, đồng thời anh cũng phải chuẩn bị hầu tòa vào tháng 5 tới với án tù có thể là 3 năm, cùng những hợp đồng quảng cáo đang lần lượt bị hủy và một sự nghiệp vừa chớm gầy dựng đã có nguy cơ tan tành.

Liệu sau khi hồi phục, Rihanna có quyết liệt đứng lên bảo vệ cái gọi là “quyền lợi của phụ nữ” như mong muốn của bạn bè và người thân xung quanh cô? Liệu Rihanna đã sẵn sàng để nói lời chia tay với mối tình kéo dài 4 năm của mình? Và liệu đây có phải là xu hướng chung của những mối quan hệ đương thời trong thế giới những người nổi tiếng?

Cái kết hiện tại trong chuyện tình của Rihanna và Chris Brown được cho là một dự báo thực tế của rất nhiều chuyện tình Hollywood khác, vì thế nó được gọi là một câu chuyện có tính “đương đại” (từ dùng của một số tờ báo Mỹ khi bình luận về vụ việc này). Ở một khía cạnh khác, nó gióng lên hồi chuông nhắc nhở về một thế giới mà người ta ngày càng có khuynh hướng lựa chọn hành vi bạo lực để giải quyết những vấn đề của mình.

PHƯƠNG AN
(Thanh Niên Tuần San số 148, 27.2.2009)

Rihanna hôm 19.2 – Ảnh: NationalPhotoGroup.com


Rihanna khi được đưa vào bệnh viện – Ảnh: TMZ

Kẻ đứng bên rìa Hollywood


Rời xa đám đông, từ chối các buổi tiệc, Cate Blanchett chủ động đứng ngoài ánh đèn nhá điên cuồng của nhóm paparazzi và các tay săn tin giật gân nhiệt tình số một thế giới, như thể Hollywood này chẳng có tí liên quan gì đến đời cô.

Catherine Elise Blanchett (tên đầy đủ của Cate) là người khiến giới báo chí thường cảm thấy bất lực trong 2 trường hợp: một là họ chẳng tìm được cái gì để bán báo từ đời sống của cô, hai là cô cứ khiến họ ngỡ ngàng mà nói không nên lời trước những vai diễn xuất sắc nội tâm phức tạp.


Kể từ thành công đầy ấn tượng trong Elizabeth (1998) khiến tất cả đạo diễn đương thời ở Hollywood phải lưu tên, 10 năm nay, Cate Blanchett cứ tì tì đóng phim và tì tì lĩnh giải. Hiện tại, nữ diễn viên 40 tuổi này đã có 55 giải và 60 đề cử, trong đó có 1 giải Oscar diễn viên phụ xuất sắc trong phim The Aviator (2005), 2 giải Quả cầu vàng với phim Elizabeth (1999) và I’m Not There (2008).


Sinh năm 1969 ở ngoại ô Melbourne nước Úc, Cate Blanchett là con thứ 2 trong một gia đình có cha làm nghề quảng cáo, mẹ làm giáo viên. Vào một ngày năm Cate 10 tuổi, cô đang chơi piano bên cửa sổ và vẫy tay tạm biệt khi người cha rời nhà để đến chỗ làm. Ngay sau đó, ông lên cơn đau tim rồi từ trần khi mới 40 tuổi. Từ sau biến cố này, Cate luôn luôn chỉ rời khỏi nhà khi đã nói lời chào tạm biệt (chứ không chỉ vẫy tay) với tất cả mọi người.


Tại trường trung học nữ Melbourne, Cate giữ vai trò đội trưởng đội kịch của trường. Sau đó, cô tiếp tục theo học Đại học Melbourne ngành Kinh tế và Nghệ thuật tạo hình. Tuy nhiên, cô nhanh chóng rời bỏ ghế nhà trường để sống theo tiếng gọi của 1 trái tim trẻ tuổi thích phiêu lưu. Cô muốn đi du lịch và thu thập những kinh nghiệm sống trước khi quyết định sẽ theo con đường nào. Trong chuyến đi đến Anh, Cate bị buộc phải xuất cảnh do visa hết hiệu lực. Từ đây, Cate tiến thẳng đến Ai Cập. Tại khách sạn bình dân mà cô ở, một gã trai hỏi Cate có muốn đóng phim không. Cate gật đầu chỉ vì cô đang cần ít tiền tiêu. Ngày hôm sau, cô xuất hiện giữa đám đông cổ vũ cho nam diễn viên chính trong một trận đấu quyền anh trên phim. Mặc dù vai diễn hoàn toàn nhạt nhòa lẫn giữa khuôn hình chớp nhoáng và phải vội vã rời khỏi phim trường vì hoảng hốt trước tiếng hét kinh hoàng của đạo diễn, Cate nhận ra người diễn viên có một năng lực đặc biệt lôi kéo được đám đông theo cách mà họ muốn. Cô lập tức trở về ghi danh vào Viện kịch nghệ quốc gia tại Sydney.


Tốt nghiệp năm 1992, Cate bắt đầu tham gia nhiều vở kịch. 2 năm sau, cô xuất hiện trên các phim truyền hình nhiều tập và dần dần thẳng tiến đến màn ảnh rộng với vai diễn trong bộ phim điện ảnh đầu tiên Paradise Road. Nhưng chỉ đến Oscar and Lucinda (1997), Cate mới thực sự gây ấn tượng, đến nỗi khi xem xong, đạo diễn Shekhar Kapur – người lúc ấy đang chuẩn bị casting cho bộ phim mới của ông là Elizabeth, đã lập tức quyết định chọn Cate cho vai nặng ký nhất, để rồi từ đó Cate nghiễm nhiên gia nhập hàng ngũ diễn viên hạng A tại Hollywood và ký hợp đồng với hàng loạt bộ phim xuất sắc.


Cuối năm 1997, cô kết hôn cùng nhà soạn kịch Andrew Upton chỉ sau vài tuần hẹn hò. Giờ đây, họ đã sống với nhau 12 năm cùng 3 cậu con trai, hạnh phúc, êm đềm, không chút điều tiếng, trong một ngôi nhà cổ ở ngoại ô Sydney, nơi Cate cho lắp đặt bể chứa nước mưa và hệ thống lọc nước, sử dụng đèn tiết kiệm năng lượng… Cô sống như thể mình là một người hoạt động xã hội chứ không phải một nghệ sĩ Hollywood, với ý thức rất cao về việc bảo vệ môi trường và thường xuyên làm những công việc thiện nguyện. Cô cự tuyệt với phẫu thuật thẩm mỹ, thu xếp một cuộc sống hết sức khoa học và luôn cố gắng chỉn chu trong mỗi lần xuất hiện trước công chúng.


Mới đây, sau khi được gắn sao trên Đại lộ Danh vọng hồi cuối năm 2008, hình ảnh của Cate Blanchett đã xuất hiện trên bộ tem mang tên “Những huyền thoại màn bạc” của nước Úc cùng với các diễn viên đồng hương: Geoffrey Rush, Russell Crowe, và Nicole Kidman. Cate là diễn viên mà vị đạo diễn bậc thầy Woody Allen đang nhắm tới cho những bộ phim kỳ lạ tiếp theo của ông. Hiện tại, sau khi góp mặt trong thành công của The Curious Case of Benjamin Button - bộ phim dẫn đầu đề cử Oscar ở 13 hạng mục, Cate Blanchett đã soạn sửa một kế hoạch hoành tráng với loạt vở kịch do cô và chồng cùng đạo diễn theo hợp đồng 3 năm với Sydney Theatre Company và tiếp tục phát triển hãng sản xuất phim của gia đình.

PHƯƠNG AN
(Thanh Niên Tuần San số 147, 20.2.2009)

The Curious Case of Benjamin Button

Thời điểm hoàn hảo của Jim Carrey

Cảnh trong phim Yes Man



Sau nhiều năm liền sống trong cảnh ban ngày nhe răng làm trò, đêm về lủi thủi cô đơn với những cuộc tình chớp nhoáng không dư vị, “vua hài” Jim Carrey hiện đang sống trong một “thời điểm hoàn hảo” khi vừa là người đàn ông đang yêu, vừa là diễn viên đang trải qua những vai diễn đầy thử thách.

“Thời điểm hoàn hảo” chính là từ mà Jim Carrey dùng để nói về giai đoạn này. Sau thành công với Yes Man, nam diễn viên 48 tuổi có ngay một vai diễn đặc biệt trong I Love You Phillip Morris – bộ phim dựa trên câu chuyện có thật về một tay lừa đảo chuyên nghiệp đem lòng yêu anh bạn cùng xà lim.

Nếu với Yes Man, Jim Carrey phải luyện tập đàn guitar hàng giờ mỗi ngày, học tiếng Hàn trong 10 tuần, tập cưỡi mô tô, nhảy bungee và hoàn thiện nhiều kỹ năng khác để vào vai anh chàng Carl Allen nói “Yes” với mọi thứ nhằm thay đổi cuộc đời mình; thì trong I Love You Phillip Morris, người đàn ông đã trải qua 2 đời vợ này có lúc phải diện quần lót và mang tất lưới của phụ nữ, thay đổi hình ảnh 180 độ, ăn mặc thật chải chuốt, màu mè và thực hiện nụ hôn đồng giới với nam diễn viên Ewan McGregor. Như mọi lần, Jim lại chọc cười thiên hạ khi được hỏi cảm nghĩ về nụ hôn ấy: “Ôi, giấc mơ của tôi đã thành sự thật đấy!”. Jim còn cho biết thêm, vài người bạn của anh bảo đừng nhận vai đồng tính, nhưng Jim thấy hoàn toàn thoải mái để làm những việc khác lạ này, quan trọng là bộ phim có câu chuyện thuyết phục, thú vị và hấp dẫn. Jim giải thích về việc thể hiện vai diễn người tình của Phillip Morris trong phim: “Tôi đã loại bỏ ra khỏi đầu khái niệm giới tính. Trong phim, tôi đang yêu một con người, yêu những gì mà bản thân họ có và không có, nam hay nữ hay bất cứ ai, không cần biết!”. Bộ phim dự kiến ra rạp tại Mỹ vào quý đầu năm nay.


Cảnh trong phim I Love You Phillip Morris


Mặc dù đã quen bạn gái Jenny McCarthy khá lâu, nhưng gần đây khi trả lời phỏng vấn của Larry King, ngôi sao của phim The Mask vẫn cương quyết nói “No” với hôn nhân. Anh cho biết cả hai đều trải qua những cuộc hôn nhân thất bại, đều đã 2 lần kết hôn, cho nên đám cưới bây giờ chẳng có ý nghĩa gì, quan trọng là tình yêu cả hai còn dành cho nhau. Jenny McCarthy là người mẫu kiêm diễn viên, từng xuất hiện khỏa thân trên tạp chí Playboy, bắt đầu hẹn hò với “vua hài” vào năm 2005. Cả hai gặp nhau trong buổi tiệc sinh nhật của diễn viên David Spade và vào thời điểm đó, Jim đang rất mệt mỏi với chuyện tình cảm. Thế rồi Jenny đến, nhìn vào mắt anh và nói: "Trông anh thật dễ mến, tôi muốn làm quen với anh”. Jim đã nhìn cô ấy khá lâu, Jenny đẹp và lộng lẫy, nhưng lúc đó anh cho rằng cô không phải mẫu người của mình. Rốt cuộc, họ công khai cặp kè bên nhau trong mọi hoạt động và Jenny trở thành người ở lại bên Jim Carrey lâu nhất kể từ khi anh ly dị vợ.


Chứng trầm cảm, nỗi cô đơn kéo dài, những lần giải khuây bằng ma túy, những cuộc tình thoáng chốc, tất cả giờ đã lùi vào dĩ vãng, Jim Carrey khẳng định anh đang rất yêu cuộc đời này, và cô con gái rượu 20 tuổi từ cuộc hôn nhân thứ hai chính là nguồn động viên lớn nhất.

PHƯƠNG AN

(Thanh Niên Tuần San số 145, 6.2.2009)