Tuesday, August 25, 2009

Khoảng lặng giữa cơn sốt


Trước cửa nhà riêng của Susan Boyle ở Scotland, có hai đứa trẻ đứng gõ cửa xin chữ ký nhưng Susan lúc này đang phải tiếp điện thoại trả lời phỏng vấn của Fox News từ New York. Cuộc gọi kết thúc, Susan Boyle với thân hình cục mịch lao như tên bắn về phía cửa, nguệch ngoạc viết tên mình lên 2 mảnh giấy note màu vàng rồi nói: “Ta chẳng hiểu các em cần nó làm gì” và cười hịch hịch “Chẳng phải các em đã nhớ tên ta rồi sao”.

Bây giờ thì cả thế giới này đã thật sự biết đến tên Susan Boyle! Người ca sĩ quần chúng kiêm tình nguyện viên nhà thờ 48 tuổi đã làm “im mồm” Simon Cowell – vị giám khảo khó tính chuyên đưa ra những bình phẩm khắc nghiệt nhất. Ngày 11.4.2009, trong đêm đầu tiên của cuộc thi Britain’s Got Talent mùa thứ ba, chỉ bằng giọng hát tuyệt vời của mình, Susan Boyle khiến những người đã dửng dưng, hững hờ, nhếch mép, nhạo báng, phải đặt tay lên ngực, lặng thinh lắng nghe, nghe tiếng hát trong như nắng, nghe những giấc mơ cất tiếng, nghe nước mắt rơi, nghe cảm xúc thăng hoa mãnh liệt, để rồi bật dậy reo vang tán thưởng.
Sau đêm hát, Susan Boyle xuất hiện trên vô số các phương tiện truyền thông khắp thế giới. Đến ngày 20.4, video clip phần thi của Susan, các đoạn phỏng vấn và bản thu âm năm 1999 Cry Me a River đạt con số kỷ lục hơn 100 triệu lượt xem trên mạng. Nhà sản xuất Simon Cowell nghe đâu đã chuẩn bị ký hợp đồng thu âm với cô. Susan Boyle nhận lời làm khách mời trong talk show của Oprah Winfrey với nỗi hồi hộp khó tả.

Trong ngôi nhà 4 phòng ngủ ở thị trấn Blackburn (West Lothian, Scotland), Susan Boyle giới thiệu đây là nơi cô sinh ra và lớn lên. Là con út trong gia đình có 4 anh trai, 6 chị gái, cha là một thủ kho và mẹ làm nghề viết tốc ký, Susan Boyle được sinh ra trong tình trạng thiếu oxy não, khi mẹ cô đã 47 tuổi, do đó sau này cô gặp khó khăn trong việc học khiến cô trở thành kẻ hay bị bắt nạt và chế giễu ở trường. Cô ở cùng phòng với mẹ cho đến khi bà mất cách đây 2 năm. Hiện tại, Susan sống một mình với con mèo Pebbles, vài ngày trong tuần đi thăm những người già neo đơn trong vùng, theo công tác từ thiện của nhà thờ. Bằng cử chỉ lịch sự, thân thiện với một chút bẽn lẽn, Susan khoe căn phòng đầy những tấm thiệp chúc mừng từ bạn bè, người thân sau khi nghe cô hát trên tivi. Trên bàn, một chồng thư hâm mộ chưa kịp mở, một bì thư đề địa chỉ người nhận như sau: “Susan Boyle, Britain’s Got Talent Singer, Scotland”. Giờ đây, Susan đã nổi tiếng đến mức, thư gửi đi không cần phải ghi địa chỉ vẫn đến được đúng nơi!

Đổ ập người xuống chiếc ghế bành bên cửa sổ, trong khoảng lặng hiếm hoi giữa cơn sốt mang tên mình, Susan bắt đầu chia sẻ: “Mọi chuyện xảy đến quá nhanh. Tôi vừa sợ hãi, vừa hứng khởi”. Hồi tưởng lại đêm 11.4 tuyệt vời ấy, cô nói khi hát I Dreamed a Dream trích từ nhạc kịch Những người khốn khổ, Susan đã rất nhớ mẹ, người đã thường ngồi xem Britain’s Got Talent cùng cô mỗi tuần và từng động viên cô tham gia chương trình này. Phản ứng ban đầu của mọi người không thể làm nản chí một người đang không hát chỉ vì mình, Susan còn hát cho bố cô – ông đã qua đời cách đây hơn 1 thập kỷ, cho gia đình nghèo khó giờ chỉ còn 6 anh chị em, cho những con người đã nhiều ước mơ nhưng chưa một lần dám làm nên hiện thực. Điều duy nhất khiến Susan Boyle phiền lòng, không phải là cái cau mày của giám khảo, tiếng cười ồ trước hình hài một phụ nữ thiếu nhan sắc, mà là dư luận về đời sống riêng của cô. Trong lúc hồi hộp trước khi lên sân khấu, Susan Boyle đã đùa với 2 MC của chương trình rằng cô chưa từng có bạn trai và chưa hôn ai bao giờ. “Tôi không ngờ một lời nói đùa đã trở thành đề tài để mọi người “nhai đi nhai lại”. Những gì tôi muốn nói chỉ là hiện tại tôi đang sống một mình và rất hạnh phúc”.

Mặc dù mới đây Susan Boyle bắt đầu bỏ tiền ra để làm tóc, sắm sửa áo quần, nhưng cô vẫn khẳng định rằng cô hài lòng với ngoại hình béo và lùn của mình. “Tôi sẽ không dùng Botox hay nhờ phẫu thuật thẩm mỹ can thiệp. Không phải mọi người đã biết Susan Boyle trong hình dạng thế này ư?”. Susan tỏ ra là một người đang mãn nguyện với cuộc sống hiện tại. Cô yêu thị trấn nhỏ bé này, không thích đi du lịch và không có ý định chuyển nhà sang New York hay Los Angeles. Thật khó mường tượng về con đường phía trước của cô. Nó có vẻ không theo một quy luật nào hay một hình bóng nào có sẵn. Susan không có điện thoại di động, không có máy vi tính. Cô không hề biết mình đã nổi tiếng trên mạng như thế nào cho đến khi một người bạn vác máy sang nhà mở cho xem video của cô trên YouTube.

Susan thú nhận có quá nhiều điều mới mẻ đang diễn ra và cô sẽ phải học rất nhiều. “Một buổi sáng thức dậy, tôi nhìn thấy khoảng 30 đứa trẻ đứng trước nhà gọi tên tôi. Khi tôi sang nhà người anh, tôi cảm thấy paparazzi có mặt ở khắp mọi nẻo đường. Tôi chỉ đang bước những bước chân đầu tiên, rất nhẹ nhõm, và chỉ là một phụ nữ bình thường đang phấn đấu trở thành một ca sĩ chuyên nghiệp. Tôi chưa muốn cuộc sống mình thay đổi quá nhiều”.

Nhưng Susan Boyle có lẽ đã làm thay đổi cuộc đời của không ít người trên thế giới bé nhỏ này!

PHƯƠNG AN
(Thanh Niên Tuần San số 157, ngày 1.5.2009)

No comments:

Post a Comment